#duongdatrongoi #ngaigikhongnoi
Rồi xong, biết thể nào cũng có người nói mình ghen ghét nên vạch lá tìm sâu. Vậy nên ban đầu đã cẩn thận ghi chú bài viết dựa trên quan điểm và kiến thức riêng của cá nhân mà cũng chạy trời không khỏi nắng. Fb mình trước nay chưa từng bàn về skincare, không mở public comment, không bán hàng online thì m vạch lá tìm sâu tư thù gì ở đây. Mãi đến trưa hôm nay mình mới mở public comment để một số bạn thắc mắc muốn tìm
hiểu thì m sẽ trả lời thêm (cũng dựa trên kiến thức của mình nốt). Sáng giờ lượng add friend tăng khủng khiếp nhưng m chưa có kết bạn lại với ai hết vì mình biết ở mình không có gì để mấy bạn quan tâm đâu. Sau vụ việc này có thể chúng ta sẽ không còn nhớ gì về nhau cả thì kết bạn để làm gì.
Vậy nên vô vấn đề chính nè: mình là người phát ngôn đại diện cho một nhóm các bạn/anh/chị có cùng quan điểm với mình về nội dung cuốn sách này. Nếu bạn không tin hoặc không quan tâm những gì mình nói thì cũng không sao, chúng ta là những cá nhân riêng biệt nên góc nhìn cũng rất khác biệt. Mình chỉ muốn nói là rõ ràng rất nhiều bạn ở đây đã có ngay ý thức được những kiến thức trong cuốn sách nói là không chính xác. Và kiến thức này là hoàn toàn cơ bản, không cao siêu, không đánh đố tới mức bạn phải hoài nghi theo kiểu: ờ có khi họ là chuyên gia, là người viết ra sách thì họ chắc là phải đúng rồi. Bạn có thể tham khảo ý kiến của chị Christie Ho, là người sáng lập ra thương hiệu Mỹ phẩm thiên nhiên Skinna, là người hoạt động trong ngành mỹ phẩm 15 năm nay, đã được đào tạo bài bản về skincare tại Mỹ. Trước khi viết bài viết này, m cũng đã tham khảo ý kiến của c công gộp với những ý kiến cá nhân mới viết, hoàn toàn không phải mở sách ra lật vài trang chụp vội tấm hình post lên câu like dìm hàng ai. Nếu có ý nghĩ đó mình hoàn toàn có nhiều cơ hội khác để làm từ cuốn sách đầu tiên của bạn tác giả rồi. Chẳng qua vì cuốn sách này viết lên cái vấn đề khiến mình ấn tượng mạnh quá, không nói ra không được. Còn tại sao không được đó hả? Hãy xem đó như một loại bệnh nghề nghiệp của m đi.
Bạn tác giả thân mến, bạn lại làm mình thất vọng lần 2 về cách ứng xử của b trong vấn đề này rồi nhé. Từ tâm thế là người review sách, chỉ ra những điểm (mình cho là) quá nguy hiểm với người đọc được thì qua cách nói của b mình trở thành người đi đâm bị thóc chọc bị gạo và bạn thành nạn nhân, người bị hại của m mất rồi? Chắc hẳn b cũng biết "Một nửa ổ bánh mì là bánh mì nhưng một nửa sự thật thì không phải là sự thật" chứ? Bạn bảo bạn đã giải thích về vấn đề bất cứ loại dầu ăn nào cũng dưỡng da được trong sách nhưng m không tìm thấy ở đâu cả, m đọc lại gần như đầy đủ các phần có liên quan rồi. Vậy nên nếu có tâm, bạn vui lòng giải thích cho m với mọi người ở đây, cho cả c Christie cùng hiểu với, mình hứa nếu m chấp nhận đc mình sẽ sang tận Fb của bạn gửi lời chân thành xin lỗi bạn (mặc cho những cái còn lại có sai hay không). Thế nhé bạn nhé.
.
Còn mình thấy bạn cứ quanh co lấp liếm kiểu chúng tôi đã cố gắng hết sức, chúng tôi đã bỏ ra nhiều tâm huyết, chúng tôi đã biết chúng tôi có những lỗi sai và cả những điều chúng tôi quyết tâm bảo lưu đến cùng, mong mọi người hãy vẫn luôn bên cạnh chúng tôi chung vai sát cánh - điều đó nó... trẻ con lắm. Bạn không thể đến gặp chú công an và nói với anh ta: trong suốt cuộc đời tôi luôn phấn đấu sống tốt, tôi yêu thương thú vật, tôi làm từ thiện nhiều, vậy nên hãy bỏ qua cho tôi đừng phạt tôi vì tôi lỡ vượt đèn đỏ lần này. Hey, hãy nhìn vào toàn bộ còn ngừoi của tôi này, hãy xem sự thánh thiện của tôi và đừng để ý đến lỗi lầm của tôi. Okay? Hợp lý ko?
.
Và đối với việc giải thích bạn sẽ liên tục chỉnh sửa, nâng cao ở những lần tái bản sau lại là một sự lấp liếm bất hợp lý, bạn không thể nói với khách hàng của m, người bỏ tiền ra mua sách của bạn, tin tưởng vào những điều bạn viết rằng: Ủa, banh cái mặt rồi hả, xin lỗi nha, đợi mình tái bản lần sau bạn mua lại rồi thay đổi phương pháp mới mình sắp viết nha?
.
Và... trên hết, mình đánh giá thấp sự thật lòng của bạn mất rồi. Bạn bảo rằng bạn biết có những lỗi sai trong sách nhưng bạn đã làm gì để thông cáo cho những người đã đang và sẽ mua sách của bạn về điều đó? Hay bạn vẫn tiếp tục say mê viết về sách của bạn với lời chú thích đó là một cuốn kinh thánh về da? Nếu không có lời review của mình, đến bao giờ bạn nói trên bất kỳ phương tiện truyền thông nào về sự sai xót trong cuốn sách, dám thu hồi lại nó để chỉnh sửa và phát hành lại? Hay vẫn tiếp tục say sưa ký tặng và mặc kệ ai đó có áp dụng những điều bạn đã nói trong sách hay không? Bạn viết một cuốn sách vì bản thân bạn muốn làm điều đó, không ai ép bạn, không ai đè bạn ra trao cho bạn trọng trách đó. Vậy nên, hãy chịu trách nhiệm về nó tới cùng... đảm bảo rằng nếu có sự sai xót thì cũng không gây hậu quả nghiêm trọng cho những người bỏ tiền ra mua sách của bạn vì tin tưởng bạn sẽ cứu cánh cho họ. Đừng bắt họ phải cảm thông và chờ đợi bạn tái bản vào lần 2, lần 3.
Thân mến.
Nguồn: fb Quyên Duy Tú Lê
- Blogger Comment
Đăng ký:
Đăng Nhận xét
(
Atom
)
0 comments:
Đăng nhận xét